4
Tôi gửi link bài báo kia vào trong nhóm chat.
Rất nhanh sau đó đã có một số người hàng xóm tìm ra được danh tính của thanh niên đã chết ở nhà [9-1301] kia.
Hóa ra người ở nhà [9-1301] tên là Triệu Nghĩa Cường, là biên tập viên và đồng thời cũng là một phóng viên.
Khi đó, anh ta đã đem toàn bộ sự việt đăng lên mạng và một người hàng xóm đã trực tiếp gửi bài viết của anh ta vào trong nhóm chat:
—
[Theo các hàng xóm cho biết, nam sinh này nổi tiếng là người nhút nhát nhưng lương thiện, thật thà và rất hiểu thảo với gia đình.]
[Theo tôi được biết, nữ sinh Lâm Lâm này ngày thường thích trang điểm lòe loẹt, ăn bận hở hang, lại rất thân thiết với các bạn nam trong lớp. Một bàn tay không thể vỗ thành tiếng, chúng ta vẫn nên suy nghĩ một chút vì sao một nam sinh hiền lành như vậy lại trở nên mất kiểm soát?]
—
Trong suốt bài viết của mình, anh ta đều ám chỉ nữ sinh xấu số kia cố tình dụ dỗ hung thủ để ép cho hắn hành động bốc đồng.
Bên dưới phần bình luận cũng có nhiều luồng ý kiến trái chiều. Có người cho rằng bài viết của anh ta đã phân tích quá tỉ mỉ, cũng có người nguyền rủa phụ nữ trong gia đình anh ta cũng sẽ gặp cảnh tương tự.
Nhóm chat bắt đầu sôi nổi.
[6-802]: [Cái thằng não tàn này nó đang viết cái gì vậy? Cô bé bị cưỡng h i ế p và còn bị tạt axit đó, sao nó lại đổ hết lên đầu cô bé vậy, ăn không nói có vậy chết cũng đáng đời lắm!]
[2-502]: [Oẹ, bây giờ ai cũng làm người lương thiện được hết nhỉ, mà người lương thiện thật thì khổ vẫn hoàn khổ.]
[6-402]: [Tôi thấy anh ta nói cũng đúng mà, tại sao nhiều nữ sinh vậy mà chỉ có cô ta bị cưỡng h i ế p? Chắc gì do cô ta từ chối người ta? Có thể do cô ta chơi đùa, chủ động dụ dỗ, sau này khi hối hận thì lại muốn tống tiền người ta. Nam sinh chẳng qua chịu không nổi đả kích nên mới ra nông nổi này thôi!]
[1-502]: [Lầu trên não mày bị úng nước rồi à? Bị mấy thằng giết người tẩy não rồi phải không?]
[8-602]: [Hy vọng sau này mày cũng gặp mấy thằng như vậy, xem lúc đó mày còn có thể nói những lời như vậy hay không.]
[6-402]: [Haha, làm gì nóng tính vậy? Chưa biết được tôi nói sai hay đúng đâu?]
Tôi nhíu mày khó chịu.
Cái tên [6-402] này thật là một thằng khốn, từ hôm qua tới giờ cứ nói chuyện không ra gì, luôn cố tìm cách đổ lỗi cho nạn nhân.
Tôi đã gửi một tin nhắn.
[9-1201]: [Người viết cái bài này đã bị giết rồi đó, biết đâu tên giết người đang đọc được tin nhắn của cậu thì sao?]
[9-1201]: [Có lẽ tối nay sẽ đến lượt cậu đó!]
Đêm đó, nhóm chat vẫn tiếp tục sôi nổi thảo luận.
Chẳng qua là tên tội phạm bị truy nã tên Lưu Quý Hữu vẫn chưa bị bắt, mọi người bắt đầu phàn nàn.
[5-601]: [Thời buổi này, camera có ở khắp nơi vậy mà mãi cũng chưa bắt được một tên tội phạm! Còn trả lương cho mấy người này chi nữa vậy?]
[8-607]: [Nghe nói có một số camera giám sát trong khu vực của chúng ta bị hỏng rồi nên không có thu được hình ảnh gì hết. Chỉ hơi kỳ lạ là tôi nghe nói rằng chó nghiệp vụ cảnh sát đều đã được đưa đến, sao vẫn chưa có manh mối gì?]
Lúc này, [6-402] đột nhiên lên tiếng.
Lần đầu tiên hắn gửi rất nhiều ảnh chụp màn hình vào trong nhóm, tất cả đều là những bình luận dưới nhiều bài viết tin tức khác nhau.
—
*[Cô gái bị giết ngay trên phố sau khi từ chối lời cầu hôn của bạn trai!]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Ai biết được cô ta đã làm gì? Lỡ đâu cô ta nhận tiền, nhận quà của người ta rồi lại không chịu kết hôn thì sao?
Hôn nhân đâu phải là chuyện để đùa? Loại đàn bà này chết cũng đáng!]
*[Con trai mê cờ bạc giết cha sau khi không xin được tiền]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Không có tiền thì đừng có sinh con, nghèo mà còn sinh con nhiều như vậy, chết là vừa lắm!]
*[Cô gái bị quấy rối trên tàu điện ngầm và nghi phạm đã bị đưa đến đồn cảnh sát]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Sờ có một chút thì có sao? Cũng đâu phải là giết người hay tận thế gì? Con khốn này đáng chết!]
*[Blogger thú cưng đăng bài về chó và mèo]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Ở nhà chăm sóc cho cha mẹ tốt được vậy không? Cha mẹ mày vô phúc lắm mới sinh ra mày!]
*[Cô gái trầm cảm chia sẻ kinh nghiệm chống trầm cảm, đã có lúc cô nghĩ đến việc tự tử.]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Trầm cảm gì mà trầm cảm? Đều là mấy đứa ăn ở không suy nghĩ rồi thành bệnh cả thôi! Không tin thì để xem bao giờ cô chết đi?]
*[Muốn từ hôn, người đàn ông đòi lại 8 vạn tiền sính lễ còn muốn giữ lại chiếc xe BMW là của hồi môn của bạn gái.]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Đòi tận 8 vạn tiền sính lễ? Muốn cắt cổ người khác à? Xe BMW có gì ghê gớm đâu, cũng là xe thường thôi mà! Tôi mà mua thì phải mua Aston Martin, bỏ đi!]
Bài báo cuối cùng được gửi vào nhóm
*[Nữ sinh bị bạn cùng lớp cưỡng h i ế p và tạt axit]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Mới nứt mắt đã biết ăn vận trang điểm hở hang lòe loẹt thì cũng không phải là cái loại tốt đẹp gì! Không chừng dụ dỗ xong lại chán, muốn bỏ tìm mối khác ngon hơn!
Đàn bà bây giờ cũng không có gì tốt, ủng hộ người anh em này, h i ế p chết nó đi, sao không giết luôn cho rồi?]
—
Rõ ràng tài khoản người dùng [Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo] chính là tên khốn ở nhà [6-402] kia.
Không hiểu sao hắn lại gửi những hình ảnh này vào nhóm nhưng rõ ràng nhóm chat đã nổ tung, người người nhà nhà chửi loạn lên:
[Mày bị điên hả? Đi khám bệnh xem có vấn đề thần kinh gì không, nói năng như vậy không sợ nghiệp quật mày hả?]
[Cũng có lý mà? Bây giờ con gái đào mỏ ở khắp nơi, tán tỉnh một chút không tin tưởng được đâu, trừng phạt vài đứa làm gương…]
[Mẹ kiếp, mày cút đi thằng lầu trên kia! Lạy trời sau này mày cũng bị vậy!]
[ @[6-402] ý cậu là gì? Muốn gì thì nói thẳng đi!]
[6-402] vẫn im lặng không nói gì và tiếp tục gửi ảnh chụp màn hình vào nhóm chat.
Trong ảnh là một người đàn ông vừa mập vừa đen, cũng phải gần 100kg, đang ngồi trên ghế chơi game. Xung quanh anh ta toàn là rác và giấy vệ sinh đã qua sử dụng, bức tường gần đó cũng đã ố vàng và lên mốc đen.
Mặt hắn đầy mụn, bóng dầu phản chiếu lại ánh sáng hắt ra từ màn hình máy tính, đôi mắt vốn dĩ đã nhỏ giờ còn híp lại dán vào màn hình, những ngón tay như củ cà rốt nhỏ đang gõ bàn phím, còn có sự hưng phấn không thể che dấu trên gương mặt kia.
[6-402] gửi vào nhóm một tin nhắn cuối cùng:
[ĐÂY LÀ TÔI!]
5
Sáng sớm hôm sau, nhà tôi bị cảnh sát gõ cửa.
[6-402] chết rồi.
“Trước khi hắn chết, ở trong nhóm chat cô đã nói “Có lẽ tối nay sẽ đến lượt cậu đó!”, xin hỏi cô có biết gì về chuyện này không?”
Ánh mắt sắc bén của người cảnh sát trẻ chăm chú nhìn tôi.
Tôi mơ hồ lắc đầu:
“Tôi không biết gì đâu, chỉ là thấy hắn ta nói chuyện quá khó nghe nên mới tùy tiện hù dọa một chút, ai mà ngờ hắn lại chết thật đâu chứ!”
Sau khi xem camera giám sát để xác nhận tối hôm đó tôi không ra ngoài, tôi mới được cảnh sát loại khỏi vòng tình nghi.
Cảnh sát có lẽ chỉ làm theo thủ tục, mọi người đều biết nhất định là do Lưu Quý Hữu ra tay giết hắn.
Hắn đã xúc phạm con gái ông ta nhiều như vậy, sao ông ta có thể bỏ qua cho hắn được.
Điều khiến tôi thắc mắc là sao ông ta không đuổi giết người mẹ cùng đứa con trai của gia đình kia, mà lại đến một khu chung cư không liên quan để giết những người này?
Tôi nhanh chóng kể cho đồng nghiệp của mình về tình hình và hỏi anh ấy xem ở đó có cập nhật gì mới không.
Một lúc sau đồng nghiệp mới trả lời tôi:
[Thật ra lúc đầu cô bé đó không muốn chết, việc điều trị cũng rất tích cực, cha cô còn hỏi khắp nơi về những bệnh viện có kỹ thuật ghép da tốt, sau đó tiết kiệm tiền để đưa cô bé đi phẫu thuật thẩm mỹ.]
[Kết quả là tên phóng viên ngu ngốc đó đã đăng câu chuyện này lên mạng, đổi trắng thay đen. Mà cậu cũng biết đó, trên mạng thì có đủ mọi loại người, nhiều người đã lao vào chửi mắng cô bé tội nghiệp.]
[Kết quả khi người cha trở về thì phát hiện cô bé đã cắt cổ tay tự tử, điện thoại kế bên dính đầy máu, trên màn hình vẫn là những tin nhắn mắng chửi tục tĩu.]
—
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Con khốn kia, sao mày còn chưa chết đi?]
[Đừng bắt nạt thiếu niên nghèo]: [Bị tạt axit cảm giác sao? Sướng không?]
—
Tôi nhìn điện thoại đờ đẫn một hồi.
Chẳng trách Lưu Quý Hữu lại muốn giết hai người này.
Triệu Nghĩa Cường đã dựng chuyện đăng lên mạng, dẫn dắt dư luận và tìm cách đổ lỗi cho cô bé tội nghiệp.
Còn tin nhắn mà [6-402] gửi cho cô bé như giọt nước tràn ly, làm vỡ nát toàn bộ hàng rào tâm lý của cô gái nhỏ, khiến cô bé phải chọn từ bỏ mạng sống của mình.
Vì vậy, cha của cô bé đã đến đây để báo thù.
Những con quỷ trên mạng này thường chỉ dám núp sau cái màn hình kia, ẩn mình trong bóng tối rồi tha hồ bộc lộ tâm địa độc ác xấu xa của mình, việc không phải chịu trách nhiệm cho lời nói của mình ở trên mạng khiến cho chúng càng ngày càng trở nên vô lương tâm.
Giết người là phạm pháp và sai trái, tôi biết điều đó, nhưng nếu như Lưu Quý Hữu không báo thù thì đến bao giờ những con người này mới phải trả giá?