ĐƯỜNG CỬU MỘNG XUÂN – 2

Ta ngủ một giấc tỉnh lại thì trời đã tối, ta hỏi Thanh Kết:

“Bà vú đâu?”

Thanh Kết ghé sát tai ta thầm thì: “Đi Túy Tiên Lâu.”

“…”

Không hổ danh mỹ nữ nhan sắc mê người, tính tình tự do, phóng đãng.

Mỗi ngày ta đều lang thang dạo phố, mua xiêm y váy áo, ăn sơn hào hải vị, kế bên thì có Thanh Kết cùng A Cửu bầu bạn cùng ta đi khắp nơi, ngày ngày cứ vui vẻ mà qua đi.

Ngày nọ, ta nhận được thiếp mời từ Hoàng cung.

【Hoàng hậu tổ chức Đào hoa yến ở Ngự Hoa Viên, mở yến tiệc chiêu đãi các khuê nữ quý tộc.】

Ta chọn một bộ váy lụa màu xanh da trời, khoác lên mình khiến cho toàn thân ta như phát sáng, thêm cho nhan sắc ta mười phần kiều diễm.

Yến tiệc này ta không dắt A Cửu theo mà chỉ để một mình Thanh Kết đi, ta vỗ vai hắn nói:

“Hôm nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt nhé.”

Sao…sao ta cảm thấy ánh mắt A Cửu giống như một tiểu phu nhân đang ghen vậy?

Mùi giấm ở đâu đây? Đáng sợ quá, chạy thôi!

Phải nói là các món điểm tâm trong Đào hoa yến lần này ngon cực kỳ, ta vốn không muốn tham gia vào mấy cuộc nói chuyện nói chuyện, đấu đá gay gắt của các vị tiểu thư khuê các kia nên lén trộm vài cái bánh, tìm một cái đình nhỏ ngồi hóng gió hưởng thụ.

Ta đang vui vẻ ăn bánh, không màng thế sự thì liền có một cô nương váy áo hoa hòe lộng lẫy bước tới:

“Ồ, không phải là muội muội của ta đây sao?”

Ta ngẩng đầu thì nhận ra là đại tỷ, phía sau nàng ta còn có rất nhiều tùy tùng theo hầu. Vì muốn giữ phép tắc, ta vẫn đứng dậy hành lễ chào hỏi, vậy mà nàng ta còn không biết trước sau mà lớn tiếng nói:

“Ồ, hóa ra muội muội vẫn còn biết hành lễ sao? Ta tưởng muội giờ đây chỉ biết đi đến mấy nơi không đứng đắn, tìm nam tử mua vui thôi chứ!”

Nàng ta vừa dứt lời thì đám người phá lên cười.

Ta lười trả lời định bỏ đi thì lại bị nàng ta đẩy cho lảo đảo:

“Aida, đường khó đi vậy sao? Đêm đêm đi tìm hoan chắc cũng giống vậy nhỉ?

Cơn thịnh nộ của ta sắp bùng phát, ta quay người hỏi nàng ta:

“Ngươi không phục?”

Nàng ta kiêu căng hống hách trả lời: “Làm sao?”

Ta xoay người đạp một cước, nàng ta té văng ra xa, ta lại đi qua nghiêng người xuống hỏi:

“Có phục hay là không?”

Nàng ta hoảng loạn gào khóc:

“Ngươi điên rồi! Cái thứ tạp chủng sinh ra không có mẹ dạy, ngươi dám đánh người dã man. Chờ đó ta về kiện chết ngươi…”

Ta thả lỏng nắm tay mình, lại đưa tay lên miệng hà hơi, ta đặc biệt đánh vào phần yếu nhất trên thân thể, nhu thuật đã lâu không luyện vẫn có thể khiến nàng ta khóc gào gọi mẹ.

Đám thiên kim đứng xung quanh hóng chuyện thì mặt mũi đều đã tái xanh, vừa hét vừa bỏ chạy.

Giữa lúc dầu sôi lửa bỏng thì lại có người lên tiếng:

“Đánh như vậy sẽ để lại vết thương.”

Ta sửng sốt nhìn sáng thì thấy có người nọ từ trên cây nhảy xuống bước tới, hắn một thân thanh y, tóc búi cao, là một thiếu niên lang đầy sức sống.

Lý Cảnh nhướng mày: “Quận chúa?”

Ta xoay người, nghi hoặc nhìn hắn.

Sắc mặt đại tỷ tái nhợt, lúc này mới lồm cồm bò từ dưới đất đứng dậy:

“Lục..Lục hoàng tử…không có gì nói thì ta đi trước…”

Dứt lời thì nàng ta chạy biến, chó mà chạy đua chắc là còn thua nha ~

“Hóa ra Quận chúa cũng là một người thú vị nhỉ.”

Lý Cảnh đứng cùng ta ở ven bờ hồ hoa sen, ta lại lấy trong ngực ra một túi bánh, hỏi hắn:

“Ăn không?”

Hắn sửng sốt trong giây lát rồi lại nhận bánh từ trong tay ta đưa lên miệng ăn, cứ vậy ta và hắn nhẹ nhàng tận hưởng hết một buổi trưa.

Hắn kể cho ta nghe rất nhiều tâm sự, ta nghe say mê mà ăn hết cả 5 cái bánh hoa đào.

Vừa trở lại phủ Tướng quân, ta liền bị bà vú dụ dỗ đi chơi:

“Đi nhanh, đi nhanh, Túy Tiên Lâu lại mới tới thêm vài tiểu ca ca mới, nhan sắc mê người, thân thể lại cường tráng, dẻo dai nha ~”

Ta nhìn bà bộ dáng vui vẻ, không cự tuyệt liền chuẩn bị ghé Túy Tiên Lâu một chuyến, sắp ra tới cửa thì lại bị A Cửu chặn lại hỏi:

“Đi đâu?”

Ta chột dạ nhìn qua vú nuôi, bà nói:

“Đi làm việc quan trọng, ngươi không cần đi theo!”

Nói xong bà ấy kéo tay ta chạy như bay, bỏ mặc A Cửu còn đứng tại chỗ.

Đi theo bà vú tới đây quả thật là một quyết định đúng đắn, ta dựa vào lòng một thiếu niên có làn da trắng nõn nhưng thân hình cường tráng, ánh mắt hắn như có mị lực khiến ta tìm chết muốn uống một ly Túy Tiên Lâu trứ danh, uống một ly là xỉn!

Mà ta…xỉn thiệt!

Bà vú kêu tiểu ca ca kia bế ta qua một gian phòng khác, còn dặn dò hắn chăm sóc hầu hạ ta cho tốt, sắp xếp xong xuôi thì bà lại quay về tiếp tục vui vẻ hát ca.

Ta nằm trên giường, khắp nơi được trang trí màu hồng phấn. Tiểu ca ca vừa chạm vào đai lưng của ta thì có một bóng người nhảy vào, giọng hắn khàn khàn nói:

“Còn chưa cút đi?”

Mũi ta ngửi được mùi hương thoang thoảng dễ chịu, sao ta tự nhiên thấy hơi nóng nhỉ?

A Cửu bước đến bên giường nhìn ta một hồi lâu, lại duỗi tay nhéo nhéo má ta:

“Có bản lĩnh nhỉ Tần Ngữ Đường? Lần này còn dám lên thêm một lầu, lại còn tính qua đêm…”

Ta kéo tay hắn ôm vào trong ngực, miệng lẩm bẩm:

“Mát quá ~”

Hắn bị ta kéo đến bên giường, hai má đã đỏ bừng bừng: “Còn dám dùng Thôi Tình Hương nữa sao…”

Ta lăn lộn một hồi khiến cho xiêm y giờ đây đã rời rạc, bờ vai ngọc ngà lộ ra: “Nóng quá…”

Ta nhào qua ôm lấy A Cửu, người hắn mát lạnh như một khối băng, khiến ta thoải mái hơn một chút.

Tim A Cửu đập như trống trận, trong mắt hắn chỉ còn lại dục vọng đang đè nén, hắn nhìn tiểu mỹ nhân kiều diễm đang cọ cọ trong ngực mình, một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống.

Nàng là giấc mộng xuân của hắn, là hết thảy những điều tốt đẹp nhất, là ánh trăng sáng nhất soi rọi con đường u tối của hắn. Tham vọng, tâm tư hắn đặt lên người nàng ngày càng nhiều, sắp không che đậy được nữa rồi.

Bình luận ✿

Trang này không cho phép sao chép nội dung

Discover more from Blue Sunny

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading